Wednesday, February 08, 2006

Ngước lên là đêm

Khương Hà Bùi
Mặc kệ những đèn xanh đèn đỏ, tiếng còi xe,
chớp tắt panô quảng cáo...
Em vừa chạy vừa ngửa mặt lên trời
Ước sẽ bay đến anh bằng nỗi nhớ cuồng tín
như ba vua tin vào sự dẫn đường của sao chổi
Anh - một vì sao có lẽ sinh ra để làm xáo trộn quá khứ
và những dự cảm
nơi em.

Đêm thành phố không mưa
Trên một vì sao nọ, mụ phù thủy già đi vắng
bỏ quên trái táo tẩm thuốc độc ở căn nhà nơi khu phố ổ chuột
Bạch Tuyết khoái chí cười điên dại
trong vòng tay Hoàng Tử Tai Lừa
nhíu cặp lông mày sâu róm đe dọa
những chú lùn tìm cách an ủi mụ phù thủy
tủi thân đang khóc sướt mướt
Ở một vì sao khác, Công Chúa Ngủ Trong Rừng
giật mình thức dậy vì bị muỗi cắn
Phát hiện ra tia nhìn thèm khát bất lực của Aladin
phía ngoài song cửa sổ
(vì gã Thần Đèn đang mê mải động phòng với Nàng Tiên Cá)
Trăng ngày rằm, Hằng Nga phải lòng Tarzan
khi trông thấy hắn loay hoay trên cây đa
không sao trèo xuống được!
Nơi bãi cỏ gần đó, Alice vừa bị Lion King ăn thịt,
vết máu vẫn còn tươi!
...

Có lẽ thực? Có lẽ trong mơ?
Một đêm thành phố chẳng thèm mưa,
những ký ức hiền hòa ấu thơ em
đã bị cái nhìn của gã đàn ông lạ mặt cưỡng hiếp
Em thừ người ra giữa đống sách vở bị xé tan tành,
con bướm ép khô vỗ càng bay đi mất
Khuôn mặt non choẹt trong gương soi bỗng nứt nẻ vỡ vụn
rơi xuống bắn tung tóe
Em nhìn đâu nhìn đâu cũng chỉ bắt gặp
cái nhìn thèm khát vô vọng của chính mình...

Anh - có lẽ sinh ra để khai tử một vì sao khác
Là em!

Đà Lạt, đám cưới Mi