Saturday, November 18, 2006

Cuộc đời đáng yêu làm sao


Cả tháng nay làm việc cật lực, mệt xỉu luôn. Ngồi uống càphê ngẩm nghĩ ko bít mình làm mệt vậy để làm gì. Vì mình à? Không bao giờ vì mình mà mình phải chịu khổ vậy, mình vẫn "thít" tàn tàn mà sống thôi.

Nhưng tối nay nói chuyện với em, như một luồng gió mát thổi vào cái tâm hồn già nua của mình. Thật đáng yêu biết bao! Sao chẳng bao giờ mình có thể quên được em (ít nhất là đến thời điểm này, tính mình thì hay quên, mà em thì mình không có quên, nếu một mai mình quên em vì cái tính hay quên của mình, thì mình cũng xem như là chưa có quên, vì mình đâu có muốn quên, ặc ặc ặc, cái parser của GoogleBlog nó bốc khói rồi, hahaha). Cái cây xương rồng ngoài sa mạc, đang chịu nắng, gió, bổng nhiên có một làn gió mang theo những cơn mưa mát mẻ. Thật dể chịu, dễ chịu quá đi! Hìhì, nhắc tới xương rồng, bổng nhiên nhớ tới bài thơ lúc trước mình ... chế:

Cây xương rồng
Có hoa và ... có gai
Ai, sớm mai
Tưới cây xương rồng
Bên này anh đứng trông
Gió lộng....
Muốn nói lời làm quen cũng không xong
Ai kia có hiểu nỗi lòng

Kệ, có nhiều người chê bài này lắm (nếu ko muốn nói là tất cả, mình còn nhớ, khi tặng bài này cho đứa nhỏ kế nhà mà mình muốn làm quen, ko hiểu sao, chỉ vài ngày sau là nó dọn nhà đi luôn. Mình ko biết lý do nó dọn đi là gì, mà sao mình vẫn có cái cảm giác là nó ra đi vì sợ ở gần cái thằng làm thơ ... ẹ quá!hic!). Vậy mà mình vẫn thích cái bài này. Đúng là cái gì của mình thì chẳng ai có thể xúc xỉa gì đến được :D :D :D

Nhưng buôn bán thì khác à nha. Làm phần mềm bán người ta, mà người ta chê cũng phải cười trừ, còn cám ơn họ nữa đó. Vậy mới biết cái cực khổ (đôi khi có chút tủi nhục) khi kiếm miếng cơm, manh áo (mà mình đâu có thiếu cơm, thiếu áo đâu chứ, vậy mà vẫn phải chịu đựng, tức thiệt). Cuộc sống nghĩ cũng vui nhễ...Vậy mà người ta còn đem cái đó giảng dạy, và tôn nó lên làm 1 nghệ thuật nữa đó, rồi họ kể những kinh nghiệm đó vào sách vở, rồi dạy lại cho người khác, đặt tên cho nó những cái tên hoa mỹ, nào là: nghệ thuật bán hàng, nghệ thuật marketing, nào là "người bán hàng giỏi nhất thế giới", nào là "Dạy con làm giàu". Ôi thôi, nghe thật là hay quá há.

Bây giờ con tim mình đã vui trở lại... là lá la... Và con tim đã vui trở lại, tình yêu đến cho tôi ngày mai, tình yêu chiếu ánh sáng vào đời, tôi hy vọng được "em" cứu rỗi là lá la là la...

Com tim thôi, còn con mắt thì nó biểu tình rồi. Sao giờ này mà vẫn chưa đi ngủ hả thằng cu già kia. Hahaha

No comments: